Chú tôi, sau hai mươi năm làm việc ở nước ngoài, trở về Sài Gòn và nói rằng các doanh nhân trẻ rất giỏi và nhạy bén, nhưng lại thiếu lòng vị tha và tình người. Dù tôi hiểu nỗi thất vọng của chú ấy khi làm việc với lớp doanh nhân trẻ, tôi vẫn bất ngờ trước điều đó. Chúng tôi đã sống và kinh doanh theo cách thức thực dụng, tận dụng cơ hội và chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, mà không suy nghĩ về tác động xã hội.
Trong mắt những người ở xa như chú tôi, lứa doanh nhân trẻ và những người quản lý trong các công ty hiện tại đang sống và làm việc theo kiểu “ăn cỗ trước, lội nước sau”, thậm chí còn tham gia vào các hoạt động không minh bạch để kiếm lợi nhuận, mà không để ý đến hệ lụy mà chúng có thể gây ra cho xã hội.
Tôi không muốn tranh cãi với chú tôi vì chúng ta có quan điểm khác nhau. Nhưng tôi tự hỏi tại sao trong mắt những người thành công đi trước, hình ảnh của lứa doanh nhân trẻ lại trở nên tồi tệ như vậy?
Tôi không phủ nhận rằng nhiều doanh nhân trẻ hiện nay đang làm việc theo cách thực dụng. Chúng tôi cũng không thể trốn thoát khỏi cuộc sống hiện tại đầy biến động. Dù là làm việc trong doanh nghiệp thuê hay làm chủ doanh nghiệp, chúng tôi phải đối mặt với nhiều rủi ro: kinh tế trì trệ, chính sách thay đổi, khó khăn trong việc huy động vốn, tăng giá cả…
Những người trẻ như chúng tôi đang đứng trước một tình hình kinh tế khó khăn và một thị trường biến đổi phức tạp. Đồng thời, chúng tôi cũng đối diện với sự “buộc chặt hầu bao” từ các mối quan hệ, vì chính phủ và các cơ quan có liên quan chưa đưa ra chính sách phù hợp và hỗ trợ cần thiết. Vì vậy, chúng tôi phải thực dụng với những giải pháp “một ngày một bữa” để tồn tại và hy vọng có thể vượt qua giai đoạn khó khăn, thậm chí cần tới sự trợ giúp từ cục thuế.
Trong tình huống buộc phải thực dụng để tồn tại, nhiều doanh nhân trẻ không thể tránh khỏi việc làm những chuyện không đúng đắn như trả hoa hồng cho những người có thông tin về dự án và gói thầu, đặt lợi ích cá nhân lên trên hết và thậm chí làm việc không minh bạch với các cơ quan quyền lực. Dù không phải “phi vụ” nào cũng thành công, những người không đúng đạo đức trong hành vi của mình vẫn có cơ hội thành công, từ đó tạo ra việc làm cho nhân viên.
Theo quan điểm cá nhân của tôi, rất nhiều doanh nhân trẻ phải chấp nhận sự chỉ trích từ thế hệ cha anh về những việc làm của mình. Tuy nhiên, trong một môi trường nơi thành công hay thất bại phụ thuộc chủ yếu vào mối quan hệ như hiện nay, liệu những người thành đạt hơn có thể làm khác?
Còn việc chú tôi nói về sự “vô hậu” của doanh nhân trẻ, ông nói rằng chúng tôi không có trách nhiệm với xã hội. Có thể do khó khăn, nhiều doanh nhân trẻ dần trở nên vô tâm với những nỗi đau và không quan tâm đến những mối quan hệ không có lợi ích và thậm chí vô tâm với chính bản thân khi phải đánh đổi để tồn tại. Điều này là thực tế, nhưng khi bị gán nhãn là “vật dục” và “vô hậu”, chúng tôi cảm thấy đau lòng!
Từ quan điểm của các chuyên gia về đạo đức, tính thực dụng và sự vô tâm, đó là những giới hạn đối với bất kỳ cá nhân nào. Nhưng may mắn là trong số chúng tôi cũng có những người hiểu triết lý “Gieo suy nghĩ, gặt hành vi. Gieo hành vi, gặt thói quen. Gieo thói quen, gặt tính cách. Gieo tính cách, gặt số phận”. Vì vậy, chúng tôi chỉ thực dụng và vô tâm trong một giai đoạn nhất định, nhưng chúng tôi không phải là nhóm người vật dục và vô hậu. Chúng tôi đang hướng đến sự phát triển của doanh nghiệp và đang cố gắng nỗ lực khi còn trẻ. Chúng tôi chấp nhận trả giá khi bị xem là những người thực dụng.
Tôi tin rằng, khi khó khăn qua đi, nhiều doanh nhân trẻ sẽ trở lại với bản chất của mình. Vậy nên, đừng đánh đồng những doanh nhân trẻ thực dụng với những người tham lam và vi phạm đạo đức kinh doanh. Hãy hiểu rằng chúng tôi đang cố gắng trong một môi trường đầy thay đổi, và khi chúng tôi vượt qua khó khăn, chúng tôi sẽ trở thành những doanh nhân chân chính.
Nguồn: EzBeauty.vn