Tôi đang viết những dòng này với tâm trạng rất hỗn độn. Vợ chồng chúng tôi đã sống bên nhau suốt 7 năm. Ban đầu, tôi luôn nghĩ rằng chúng tôi đã hiểu nhau rất rõ. Nhưng bây giờ, tôi rất hoang mang về người bạn đời của mình.
Ngay từ lần đầu chúng tôi quen nhau qua môi giới. Lúc đó, cả tôi và vợ đều ở tuổi lập gia đình mà chưa tìm được đối tượng phù hợp. Nhờ sự giới thiệu của bạn bè, tôi mới gặp được vợ mình. Ban đầu, tôi cảm thấy chúng tôi không hợp nhau và đã có ý định chia tay. Bởi vì tôi thích sự nhiệt tình và lãng mạn, trong khi cô ấy lại lạnh lùng và không bao giờ thể hiện tình yêu với tôi.
Nhưng sau khi yêu nhau được một năm nhưng vẫn chưa có quyết định, mẹ tôi quyết định đến nhà của cô bạn gái thưa chuyện. Cả hai đều không chủ động mà đều bị ảnh hưởng bởi cuộc trò chuyện này. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, tôi nhận ra việc tìm một người mới mất rất nhiều thời gian. Vì vậy, tôi quyết định xin cô ấy kết hôn.
Kể từ khi kết hôn, chúng tôi vẫn có nhiều khác biệt. Về tính cách, chúng tôi khác nhau. Mọi chuyện trong phòng ngủ cũng khiến tôi đau đầu. Vợ tôi luôn không hứng thú với chồng. Dù là một cặp vợ chồng trẻ, nhưng thường chỉ gần gũi với nhau một lần trong tháng. Vì bất kỳ lý do gì khi tôi chạm vào cô ấy, cô ấy đều có lý do không muốn.
Tôi là một người đàn ông, tôi cũng có những nhu cầu giống như tất cả mọi người khác. Việc bị từ chối liên tục khiến tôi cảm thấy bị xúc phạm. Tuy nhiên, vì có con, tôi luôn tìm niềm vui và cố gắng thông cảm vì con mà tha thứ cho vợ. Cuối cùng, có rất nhiều phụ nữ không thực sự quan tâm đến việc đó.
Về mối quan hệ với người khác, vợ tôi không phải người thể hiện tình cảm tốt nhưng lại được mọi người trong gia đình yêu mến. Mẹ tôi nổi tiếng là người khó tính. Nhưng khi đề cập đến con dâu, bà luôn tự hào:
“Cái Minh nó không giỏi lời nói nhưng rất thật thà, tốt bụng. Mỗi lần về nhà, bố mẹ thiếu điều gì thì nó đi mua mà không cần nhắc. Năm ngoái, khi mẹ bị đau chân, con ruột chỉ biết hỏi han. Nhưng nó thì về đưa mẹ đi bệnh viện từ này đến bệnh viện khác”.
Nghe mẹ nói như vậy cũng thật là hài lòng. Nhưng chỉ trong một năm trở lại đây, mối quan hệ giữa tôi và vợ không tốt. Trước đây, chúng tôi cũng có bất đồng nhưng chúng tôi đã thống nhất rằng dù có giận nhau đến đâu, chúng tôi sẽ không ra khỏi nhà khi còn nóng giận. Tôi luôn tuân thủ nguyên tắc này. Nhưng gần đây, mỗi khi chúng tôi giận nhau, vợ tôi lại bỏ nhà đi. Người ta có thể ra đi và vài ngày sau sẽ trở về. Nhưng vợ tôi lại đi cả tháng trời. Và nơi cô ấy đến là nhà của cô bạn thân.
Hôm qua, chúng tôi cãi nhau vì chuyện đi quê thăm mộ. Vợ lấy xe và đi, và tôi không ngăn cản vì tôi biết cô ấy sẽ đi ở nhà bạn thân. Sáng nay, con tôi yêu cầu được gặp mẹ, vì vậy tôi xuống đón vợ. Tôi nghĩ rằng tôi có thể thuyết phục vợ quay trở lại nhà vì con. Nhưng khi tôi đến, tôi thấy vợ tôi ôm lấy bạn bè, và trông họ thân mật lắm. Điều đáng nói, khi tôi nghe vợ và bạn bè gọi nhau là vợ chồng, tôi như ngừng thở và nhanh chóng quay xe về nhà.
Từ đó đến giờ, tôi như mất đi linh hồn. Càng nghĩ, tôi càng có cảm giác rằng vợ tôi có tình cảm với người đồng giới. Nhưng thực sự, tôi không dám khẳng định vì sợ khi sự thật được phơi bày, người đau khổ nhất sẽ là tôi. Theo mọi người, tôi nên làm gì trong tình huống này?
Hãy ghé thăm EzBeauty.vn để biết thêm thông tin hữu ích về làm đẹp và chăm sóc sức khỏe.