Image: Insert an image related to the topic here (e.g. a person feeling stressed or overwhelmed)

Đời sống đôi khi mang đến cho chúng ta những áp lực lớn mà chẳng biết chia sẻ với ai. Đã quá căng thẳng nhưng không tìm được lối giải toả, chỉ có thể lên diễn đàn tìm sự chia sẻ. Có ai có đủ kiên nhẫn và sự bình tĩnh để đọc hết lời tâm sự này không? Mời bạn ghé qua EzBeauty.vn, nơi chúng ta có thể thảo luận và giải tỏa những nỗi niềm trong lòng.

Một Cuộc Sống Như Trong Mơ?

Nhìn vào cuộc sống của mình, nhiều người nói rằng mình đã quá may mắn. Bố mẹ làm bác sĩ, dù không giàu có nhưng khá dư dả. Em gái làm ngân hàng, không phải tiểu thư nhưng cũng không phải lo lắng nhiều. Sự nghiệp của mình cũng không tồi, làm giáo viên ở một trường đẹp, sau đó lấy chồng cũng làm giáo viên. Chồng mình kém mình 1 tuổi, nhưng lại yêu thương và chiều chuộng mình hết mức. Họ một con, nhà ở phố cổ, bố mẹ chồng cả hai đang đi làm. Với những điều này, ai nhìn vào cũng nói rằng cuộc sống của mình thật sự tươi đẹp và không có gì phải than vãn. Nhưng liệu có phải thực sự như vậy?

Mặt Trái Của Cuộc Sống

Tất cả bắt đầu từ khi mình sinh con. Bố mẹ mình làm bác sĩ, vì vậy quyết định để con sinh tại bệnh viện nơi đang làm việc và nhờ người giỏi nhất trong khoa sản chăm sóc. Khi đến tuần thứ 40, siêu âm cho thấy nhịp tim của thai nhi thấp hơn so với những đứa trẻ khác, nhưng vẫn trong giới hạn bình thường. Gia đình chồng lo lắng và nghe lời của người ngoại quyết định phải mổ đẻ. Bố mẹ mình tức giận, vì đã có chuyên môn mà lại phải nghe theo ý người khác, nhưng vẫn đồng ý. Khi mổ xong, số tiền phải trả chưa đến 2 triệu, chồng đưa tiền cho mẹ chồng nhờ đưa cho mẹ mình trả viện phí, nhưng mẹ chồng chỉ biết cảm ơn trong lòng mà không một lời nói.

Khó Khăn Cùng Chồng Và Mẹ Chồng

Mình sinh mổ, con còn ở lại bệnh viện nên phải bú ngoài trước, sau 1 ngày mới được gặp. Tuy nhiên, cháu không chịu bú mẹ, dù sữa của mình rất nhiều và chất lượng tốt. Cả bác sĩ và y tá cũng khuyên phải để cho con bú, dù con khóc, đói cũng phải chịu đựng cho đến khi không chịu nổi mới cho bú mẹ. Nhưng bà ngoại thương cháu, thấy cháu khóc là lại cho bú bình. Lúc đó, mình căng sữa, đau đớn, con cũng khóc nhiều hơn. Mình thương con, nhưng cũng tức giận với mẹ, nên đồng ý để con bú bình. Khi về nhà, mẹ mình hàng ngày đội mưa tiêm thuốc, ráo cơm để vắt sữa cho mình. Tuy nhiên, nhà chồng không biết ơn, không thèm mời mẹ mình ở lại.

Thằng bé không chịu bú, mình vắt sữa mãi cũng mệt. Cuối cùng, mình đi mua trợ ti cho con, nhưng sữa giảm dần và chỉ căng sữa vào buổi tối. Mình định cho con ngủ với mẹ, ban ngày ăn bên ngoài, tối nhiều sữa thì bú. Nhưng bà ngoại bảo để 2 đứa ngủ cùng, đến khi con đói mà không chịu được thì bà mới cho con ăn. Chồng mình đồng ý. Tuy nhiên, mình thức dậy đêm và phát hiện bà lén lút pha sữa để cho cháu ăn. Từ đó, mọi chuyện trở nên căng thẳng và rạn nứt.

Gọi Lên Sự Chia Sẻ Và Lời Khuyên

Đã hơn nửa năm kể từ khi mình trở thành dâu, không có vấn đề đáng ngại nào. Chỉ có lúc bố mẹ chồng “thăm” và làm việc nhà giúp đỡ. Mối quan hệ với bố mẹ chồng rất tốt, vì mẹ mình khó tính và không biểu lộ tình cảm bên ngoài, nên khi có người quan tâm và yêu chiều mình, mình rất vui, cảm thấy đã có một nơi để nương tựa. Nhưng mọi thứ thay đổi từ khi mình sinh con.

Cuộc sống hiện tại khiến mình cảm thấy cực kỳ căng thẳng. Mình đi làm, bà nội ở nhà trông cháu, khi mình nghỉ thì bà đi làm. Bố mẹ chồng và con dâu giữa họ có không hòa hợp. Mẹ chồng đã kể tội mình với chồng mình lúc mình không ở đó, tức là không biết chăm sóc con, con không quấn mẹ… Mình tức giận, trở lại với chồng và từ chối để bà tiếp xúc với cháu. Chồng mình lúc đầu cảm thấy lạ, vì trước đây con dâu luôn nghe lời, nhưng giờ lại thay đổi. Mẹ chồng cố gắng nhưng mọi thứ càng đi xuống. Mình muốn ra ở riêng, nhưng tài chính không thuận lợi và chồng mình không biết chăm con. Cuộc sống ngày càng khó khăn và mình không biết phải làm gì nữa.

Mình có ý định học yoga hoặc tìm bác sĩ tâm lý, nhưng lại không có thời gian và chưa chắc chắn về kết quả. Mỗi khi về nhà, mình cảm thấy căng thẳng và không thoải mái tinh thần. Mẹ chồng còn kể lể với chồng mình về những lúc mình không ở đó, ý là mình không biết chăm sóc con, con không quấn mẹ… Mình tức giận và nói chuyện với chồng. Mặc dù chồng mình cũng căng thẳng, nhưng luôn đứng giữa mẹ chồng và vợ.

Mình mong muốn có lời khuyên hoặc chia sẻ từ mọi người, dù đó chỉ là những lời chỉ trích. Vì thực sự, mình cảm thấy rất khó khăn và không biết nên chia sẻ với ai. Có nhiều chuyện không thể nói ra, nhưng nếu cứ để trong lòng dần dần tích tụ, không biết sau này tình cảm vợ chồng sẽ đi về đâu. Hy vọng bài viết này như một lời tâm sự với bạn, và viết đến đây, mình cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Dù sao, có thể sau này, khi nhìn lại, mình sẽ cảm thấy buồn cười. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, ta phải học cách chấp nhận. Mình không biết liệu nên chấp nhận hoàn cảnh này như thế nào. Dù sao, cũng xin cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc đến đây. 😊

Truy cập EzBeauty.vn để tìm hiểu thêm về chúng tôi và cùng thảo luận với cộng đồng!

By Hà Phương

Với kinh nghiệm trên 7 năm trong lĩnh vực làm đẹp mình tạo nên EzBeauty là website chia sẻ kiến thức và thông tin cho mọi người!