Tâm sự yêu đơn phương hay và buồn man mác lòng người (Tổng hợp)
Tâm sự yêu đơn phương hay và buồn man mác lòng người (Tổng hợp)

Yêu đơn phương, một tình cảm vốn luôn bị cho là ngốc nghếch. Tại sao lại có nhiều người vẫn kiên trì nuôi dưỡng tình yêu này suốt nhiều năm? Hôm nay, EzBeauty.vn muốn chia sẻ đến với các bạn những tâm sự yêu đơn phương hay và buồn man mác lòng người. Hãy cùng theo dõi nhé.

Yêu đơn phương có đau khổ không?

Những ai đã từng trải qua yêu đơn phương mới thực sự hiểu rõ cảm giác này. Yêu đơn phương đơn giản là cảm nhận niềm hạnh phúc mỗi khi nhìn thấy người đó. Chỉ một cái nhìn, một nụ cười từ người ấy đã đủ để làm cho ta xôn xao và thổn thức cả đêm không ngủ.

Tình yêu đơn phương chính là một trò chơi cô đơn, chỉ có một mình chơi và một mình chờ đợi. Thời gian trôi qua dường như mất đi ý nghĩa. Khi yêu đơn phương, suốt cả ngày chỉ cảm nhận những kỷ niệm ngọt ngào trong lòng. Ta mong mỏi, mơ mộng và chờ đợi.

Yêu đơn phương cũng đơn giản là khi nghe một bản nhạc nào đó lại nhớ về người ấy. Cũng chính là lúc ăn một thứ gì đó, làm một việc gì đó lại muốn chia sẻ với người ấy.

Những người yêu đơn phương sẽ tức giận khi biết người ấy nhắn tin thân mật với người khác. Đó cũng là cảm giác bực bội nếu người ta trả lời tin nhắn chậm. Một loạt suy nghĩ vớ vẩn và câu hỏi không có câu trả lời hiện ra. Yêu thầm một ai đó là sự tủi thân khi nhìn thấy người ấy nổi nhức trên Facebook. Cũng chính là sự lo lắng, mong chờ khi người ta không trả lời tin nhắn.

Yêu đơn phương một người còn là sự lo lắng khi nghe tin người ấy bị ốm. Đêm đêm khóc một mình, không thể ở bên cạnh người ta. Những nỗi nhớ về người ấy kéo dài theo thời gian.

Tình yêu đơn phương là thứ tình cảm trong lòng không dứt khoát. Luôn ngóng trông và mong chờ, nhưng cũng chẳng dám nói ra tình cảm thật của mình. Yêu đơn phương làm con người ta đau khổ và dày vò nhất. Nó còn khó chịu hơn việc yêu một người ở xa đến nhường nào.

Yêu đơn phương là khi nhớ người ấy mà chẳng thể gặp mặt hay nói chuyện
Yêu đơn phương là khi nhớ người ấy mà chẳng thể gặp mặt hay nói chuyện

Tâm sự người con gái yêu đơn phương

Trong cuộc sống, có rất nhiều cô gái si tình yêu đơn phương một người đàn ông. Họ sẵn lòng dâng trọn tình yêu, yêu đến hết cuộc đời dù biết rằng tình yêu đó không được đáp trả.

Câu chuyện dưới đây về tâm sự buồn về tình yêu đơn phương với chính người trước đó đã từng đơn phương mình đã thu hút được sự chú ý của nhiều người. Lời tâm sự của cô gái thể hiện tình cảm chân thành, tiếc nuối vì đã từng yêu nhưng lại không dám nói ra. Bây giờ, có muốn gặp lại người đó cũng chẳng được.

Xót xa trong lòng, cảm nhận nhớ về người ấy, nhớ giọng nói, nụ cười, hình ảnh và cả dáng đi của người ấy, nhưng không có cơ hội gặp lại sau nhiều năm xa cách. Rồi phải hối hận vì tại sao ngày đó không nói một câu “Tớ thích cậu”.

Tâm sự về tình yêu đơn phương này có lẽ đã thu hút được tình cảm của rất nhiều người. Bởi cách chia sẻ chân thực và chứa đầy cảm xúc. Nó giúp người đọc hình dung được mình trong câu chuyện đó.

“Tôi và cậu cùng học chung những năm tháng cấp 3. Chuyên Toán nhưng con gái không ít, tôi được thầy xếp ngồi trên cậu. Ngày vào lớp, cậu là người đầu tiên tôi nói chuyện, ấn tượng về cậu rất sâu sắc – chàng trai dáng người thư sinh, da trắng và có vài sợi tóc bạc, luôn xưng cậu – tớ với tôi. Tôi và cậu nói chuyện rất nhiều, cậu hay hỏi tôi mấy môn xã hội, đêm nào cũng thức học bài cùng tôi cho đến khi tôi đi ngủ dù sau này tôi mới biết cậu là người có thói quen ngủ trước 11h.

Học với nhau một thời gian, cậu để vào cặp tôi mảnh giấy nhỏ vỏn vẹn 3 chữ “tớ thích cậu”. Lúc đó tôi thật sự không bất ngờ vì cũng linh cảm được tình cảm cậu dành cho tôi. Tôi từ chối cậu vì nghĩ rằng mình vẫn còn nhỏ, nên quan tâm việc học nhiều hơn.

Sau lần đấy, cậu ít nói chuyện với tôi hơn, cũng không thèm hỏi bài tôi nữa. Tôi cũng không để tâm nhiều vì nghĩ rằng cậu chỉ là đang giận dỗi tôi, vài ngày rồi sẽ hết. Nhưng cái vài ngày đó lâu quá, 1 tuần, 2 tuần, rồi 1 tháng cậu không hề nói chuyện với tôi. Tôi nhắn tin hỏi cậu, cậu tiếp tục im lặng. Và từ lúc đó, tôi cũng im lặng theo. Ngồi bàn trên bàn dưới nhưng không nói chuyện với nhau 1 lời nào, kể cũng kì lạ.

Giữa kỳ 2 lớp 10, cậu lần thứ 2 tỏ tình với tôi, nhưng tôi vẫn từ chối. Lần này tôi bảo cậu vì chúng ta vẫn còn trẻ con, yêu vài ngày rồi lại chia tay, tôi không muốn như vậy nên hãy cứ làm bạn. Cậu chỉ “ừ” 1 câu rồi đạp xe về luôn. Đêm đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng rồi nghĩ về những lời bố mẹ vẫn nói với tôi, tôi gạt câu chuyện đó qua 1 bên và chìm vào giấc ngủ.

Cậu và tôi vẫn im lặng như vậy cùng theo thời gian trôi. Chúng ta đã là những cô cậu học sinh lớp 11 rồi. Lần đầu tiên tôi có cảm giác rung động với 1 ai đó, rung động với người con trai bàn dưới mà gần 1 năm mình không nói chuyện. Thật kì lạ, tôi cũng không hiểu lí do tại sao mình thích cậu. Chẳng biết từ bao giờ lại muốn ngắm hình ảnh người con trai mặc sơ mi đồng phục ngồi tỉ mẩn từng con số, muốn thu vào tầm mắt nụ cười rạng ngời mỗi khi chơi đùa cùng mấy thằng cùng lớp.

Tôi biết cậu vẫn thích tôi, cậu vẫn lén nhìn tôi, vẫn hay để tôi bắt gặp ánh mắt vụng về, vẫn hay giả vờ gục xuống bàn, đưa tay lên để cố chạm vào tay tôi. Nhưng tôi nhút nhát, tôi vẫn giữ tình cảm ấy mà không nói với ai, tôi im lặng, từng ngày ngắm chàng trai tôi thích.

Buổi học cuối cùng của đời học sinh, tôi chỉ dám đứng đó nhìn cậu, không dám lại gần bảo cậu kí tên. Tôi mông lung không biết cậu còn thích tôi hay không, tôi không biết có nên bày tỏ tình cảm này với cậu không. Giây phút cuối cùng tôi vẫn im lặng. Cả lớp ôm chào nhau, người duy nhất tôi không ôm vẫn là cậu. Trước lúc rời đi, một mình tôi đứng ngắm nhìn lại chỗ ngồi, nhìn lại chút kỷ niệm ít ỏi của chúng ta, cố ngăn nước mắt không chảy ra. Hà Nội không lớn nên chúng ta vẫn có thể gặp lại nhau.

Có kết quả thi Đại học, tôi đỗ NEU, còn cậu rời Hà Nội đến thành phố cách 100km học tập. Lúc đó tôi thật sự rất buồn. Tôi đã từng tự vẽ ra tương lai chúng ta có thể học chung một trường Đại học, hoặc vô tình lang thang gặp cậu ở đâu đó rồi bắt đầu một mối quan hệ mới. Hà Nội phồn hoa là vậy, náo nhiệt là vậy sao cậu lại chọn rời đi?

Lên Đại học, tôi quen được nhiều bạn hơn, có một vài người tán tỉnh. Môi trường mới, có nhiều người bạn mới, tôi nghĩ tôi có thể quên được cậu. Nhưng không, hình ảnh cậu bạn bàn dưới ấy vẫn luôn trong tôi. Tôi vẫn ôm hình bóng cậu với hy vọng một ngày chúng ta có thể bắt đầu mối quan hệ mà tôi vẫn mơ ước.

Mọi người từng hỏi tôi vì sao lại tham gia những buổi họp lớp, những buổi tụ tập bạn bè, về trường cũ. Cậu biết vì sao không? Vì tôi muốn gặp lại cậu, gặp lại hình bóng quen thuộc năm đó. Ăn mặc đẹp đẽ, trang điểm cẩn thận với mong muốn xinh đẹp nhất khi xuất hiện trước mặt cậu. Nhưng cậu không đến, từ lúc tốt nghiệp cấp 3 cho đến những năm sau đó, cậu vẫn chẳng xuất hiện. Cậu như biến mất hoàn toàn trong cuộc đời tôi.

4 năm Đại học, tôi cũng trải qua một vài mối tình nhưng không lâu, vì hình bóng cậu vẫn ở đó. Tôi chỉ có thể ngắm nhìn những hình ảnh mà cậu đăng lên Facebook, những thông tin ít ỏi từ bạn bè. Hình như cậu vẫn chưa có người yêu!

Tốt nghiệp, tôi vào công ty của gia đình làm việc, còn cậu, cậu tiếp tục rời xa thành phố xa lạ đó, rời xa Hà Nội đến một nơi khác. Hà Nội có gì mà cậu phải né tránh như vậy? Cậu có biết tôi nhớ giọng nói, nhớ dáng hình của cậu đến nhường nào, tôi muốn biết cậu hiện tại sống ra sao, công việc như nào. Tôi sai rồi, Hà Nội không lớn nhưng chúng ta sẽ không gặp lại nhau.

Công việc ngập đầu, áp lực từ nhiều phía cũng không làm tôi quên cậu, tôi tự hỏi tại sao mình lại có thể yêu đơn phương một người từ lâu đến ấy. Có thể do tôi ngốc hay do ông trời cố tình sắp đặt như vậy?

Guồng xoay công việc, guồng xoay cuộc sống khiến tôi tạm thời quên cậu, quên 8 năm đơn phương, 6 năm không gặp. 24 tuổi có lẽ giờ đây tôi nên bắt đầu một mối quan hệ mới, nơi tôi được yêu thương, được chăm sóc. Cất tấm ảnh chụp chung cả lớp đi, cũng như cất tình cảm này đi. Nếu ngày đó tôi dũng cảm thì giờ có lẽ chúng ta đã khác. Cậu là sự nuối tiếc to lớn nhất trong dòng chảy thanh xuân của tôi.

1:21 ngày 18/9, chúc chàng trai năm ấy sinh nhật vui vẻ, hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc”.

Câu chuyện tình yêu đơn phương của một cô gái
Câu chuyện tình yêu đơn phương của một cô gái

Tâm sự tình yêu đơn phương của chàng trai

Yêu đơn phương không có nghĩa là sẽ được yêu và thương. Cái khó nhất trong tình yêu đó là tìm được người mình yêu và tìm được người yêu mình. Đó mới chính là tình yêu mà mọi người mong muốn. Tuy nhiên, cuộc đời không phải lúc nào cũng như mơ, đôi khi tình yêu chỉ đến từ một phía, gọi là tình yêu đơn phương và nó mang đến cho chúng ta những cảm xúc buồn đến nghẹn lòng. Hãy cùng xem tâm sự của một chàng trai yêu đơn phương là như thế nào.

Gần đây, một câu chuyện về tình yêu đơn phương của một chàng trai cựu sinh viên Bách Khoa đã khiến nhiều người cảm thấy xúc động. Bởi lời yêu mãi mãi không có cơ hội nói ra.

Theo chia sẻ của anh, cả hai cùng đậu vào trường Bách Khoa và thật may mắn trong cái lớp chỉ có 2/40 con gái, đứa bạn học đại học đầu tiên là cô gái đó. Cô ấy chính là nguồn động lực để anh chăm chỉ đến lớp hơn. Anh muốn nhìn thấy cô ấy mỗi ngày, được cùng nhau lên thư viện và mong muốn được giảng bài để cô ấy chép thí nghiệm vật lí. Có những lần cô ấy hỏi anh ăn gì mà chăm thế… Anh suy nghĩ trong đầu có lẽ đã ăn phải bả của cô.

Rồi khi bước sang năm 2 phân ngành, cả hai lại vào cùng một ngành và cùng học cùng một lớp. Với một ngành học ít con gái, cô ấy trở thành bông hồng. Dù có nhiều người đẹp trai, học giỏi theo đuổi cô ấy, cô vẫn bơ hết. Cô ấy thích chơi với những đứa vừa xấu xấu vừa đen đen như anh.

Có nhiều lần anh đã có ý định thổ lộ và mạnh dạn hỏi thử cô ấy về tình yêu thời sinh viên. Nhưng khi nghe cô ấy tâm sự về gia đình và việc ra trường làm để lo cho gia đình, anh quyết định chờ đến ngày ra trường để tỏ tình.

Nhiều lần muốn tỏ tình nhưng lại sợ cô ấy từ chối
Nhiều lần muốn tỏ tình nhưng lại sợ cô ấy từ chối

Rồi thế giới quay lại, 5 năm trôi qua, cả hai vẫn chỉ là bạn thân và làm gì cũng có nhau. Anh đã giả bộ say để có thể mạnh dạn nói ra tình cảm giữ kín suốt 5 năm đại học. Và rồi, cô gái ấy từ chối. Có lẽ cô nghĩ đó chỉ là lời nói của một thằng say. Và đêm đó là đêm đầu tiên anh đã khóc vì một người con gái.

Ra trường, cả hai làm việc ở nơi khác nhau, sự quan tâm dành cho nhau ít đi và cuối cùng, cô ấy cũng có người yêu. Anh chẳng biết làm gì, chỉ biết trách bản thân đã quá nhút nhát. Lúc đó, anh vẫn chờ và nuôi hy vọng một ngày nào đó cô gái ấy sẽ quay lại.

7 năm trôi qua, anh nhận ra rằng mình đã mất cô ấy. Cô ấy đã kết hôn với người khác, đi cùng người đó đến cuối chặng đường. Nhưng người đó lại không phải là anh.

Yêu đơn phương cô bạn nhưng chẳng dám nói ra
Yêu đơn phương cô bạn nhưng chẳng dám nói ra

Sau khi chia sẻ, câu chuyện của chàng trai đã nhanh chóng thu hút sự quan tâm của rất nhiều người. Hầu hết mọi người đều cảm thông và tiếc nuối cho mối tình của hai người. Họ cũng không quên động viên chàng trai để vượt qua nỗi buồn này.

Câu chuyện cũng muốn nhắn nhủ cho chúng ta rằng dù yêu đơn phương, dù kết quả ra sao, điều cần làm duy nhất là hãy mạnh dạn tỏ tình. Nếu thành công, hạnh phúc sẽ tràn đầy. Còn nếu thất bại, bạn cũng không nên tiếc nuối và dằn vặt bản thân.

Những tâm sự buồn về tình yêu đơn phương đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nỗi đau này. Dù hoàn cảnh ra sao, hãy mạnh dạn tỏ tình và nói ra hết tình cảm của mình để khiến bản thân không phải đau khổ và buồn bã.

Câu chuyện nhận được nhiều lời động viên từ mọi người
Câu chuyện nhận được nhiều lời động viên từ mọi người

Đọc câu chuyện trên, chúng ta nhận ra rằng yêu đơn phương không phải là điều khó hiểu hay đáng trách. Đừng ngại ngùng tỏ tình, nếu không, tình yêu có thể tuột đi một cách đầy tiếc nuối.

By Hà Phương

Với kinh nghiệm trên 7 năm trong lĩnh vực làm đẹp mình tạo nên EzBeauty là website chia sẻ kiến thức và thông tin cho mọi người!