Những Dòng Tản Văn Hay Dành Cho Người Cô Đơn
Những Dòng Tản Văn Hay Dành Cho Người Cô Đơn

Trong cuộc sống, chẳng ai mong muốn phải trải qua cảm giác cô đơn. Nhưng có lẽ, đó chỉ là lựa chọn để tránh thất vọng. Khi chúng ta trưởng thành, mọi thứ dường như thay đổi. Mọi ước mơ, mục tiêu đều có thể thực hiện, không ai kiểm soát điều đó. Tuy nhiên, những nỗi cô đơn lại gia tăng theo thời gian.

*Càng trưởng thành càng cô đơn

Đứng giữa đám đông, ta có thể cảm nhận được nhiều cảm xúc khác nhau. Thế giới này, dù lớn đến đâu, không thoát khỏi bủa vây của cô đơn. Sự mệt mỏi và khó chịu cũng luôn hiện hữu trong trái tim. Nhiều hôm, cảm giác cô đơn tràn ngập nỗi vui của một ngày, nhưng không hề dễ chịu chút nào.

Khi bầu trời đen tối, cảm xúc cô đơn trở nên mãnh liệt hơn. Cả ngày làm việc vất vả một mình, đau khổ và khốn khổ cũng phải tự chịu đựng. Cô đơn lắm, nhưng ta lại giữ nó trong lòng để không truyền cảm xúc tiêu cực đến mọi người. Vậy có gì đau lòng hơn điều đó?

Thế giới của người trưởng thành không chỉ tồn tại niềm vui mà còn tồn tại một góc tối. Đôi khi, trưởng thành trở nên vất vả và ta có thể muốn từ bỏ cô đơn. Nhưng ta nhận ra, không thể bỏ đi nó chỉ trong một cái nhấp mắt. “Cô đơn” không tự nhiên xuất hiện trong những năm tháng trưởng thành. Nó đến để làm cho ta độc lập và mạnh mẽ hơn.

Ở tuổi trưởng thành, một số người chọn sống chung với cô đơn, trong khi những người khác chỉ cố gắng trốn thoát. Nhưng liệu chúng ta có thể trốn thoát mãi mãi? Tốt hơn hết, chúng ta nên đối mặt với nó ngay từ hiện tại. Đừng nghĩ rằng chỉ có mình mình ta cô đơn, hãy nhìn xung quanh và nhận thấy rằng có nhiều người khác cũng đang học cách trưởng thành. Chúng ta đều có những khó khăn chung, vì vậy đừng buồn chán và hãy cố lên!

*Cô đơn là một phần của trưởng thành

Mãi sau này, tôi mới hiểu được giá trị của cô đơn. Cô đơn không đáng sợ, nó dạy cho ta cách trưởng thành. Trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, từng niềm vui và từng thất vọng, dù lời nói bất lực nhưng cô đơn vẫn ổn. Đôi khi, cô đơn không phải là lựa chọn mà cũng không phải là cảm xúc ổn định. Thậm chí khi đứng giữa đám đông, cô đơn vẫn đeo bám chúng ta.

Tại sao vậy? Bởi vì sự đông đúc chưa chắc đã mang lại niềm vui. Cảm giác lạc lõng thường làm cho ta khó chịu, vốn khó định nghĩa “lạc lõng”. Mỗi người đều phải thích ứng với các thay đổi trong mối quan hệ tình cảm, vì không ai có thể đi cùng ta suốt đời. Có những người chỉ xuất hiện trong khoảng thời gian ngắn, nhưng lại để lại ấn tượng mãi trong tim ta. Đôi khi ta không nhớ rõ người đó, chỉ là nhớ khoảnh khắc đẹp và muốn giữ kỷ niệm đó bên mình.

Nhưng làm thế nào? Khi cuộc sống đầy mâu thuẫn, khi cảm xúc và lý trí đối đầu với nhau, mỗi người lại có suy nghĩ khác nhau. Cảm xúc không thể trộn lẫn và chúng ta không thể níu giữ ai đó nếu họ đã ra đi. Chỉ cần phân biệt được sự thay đổi và chấp nhận, ta sẽ hiểu ý nghĩa đằng sau những câu chuyện và những con người. Cô đơn là một phần trưởng thành, và nếu cảm thấy ổn, ta có thể tồn tại một mình. Ta nên buông bỏ những thứ ngoài tầm với và kiên nhẫn vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Hãy cố gắng lên!

*Một mình có cô đơn không?

“Chắc chắn là cô đơn, tại sao không?…
Nhưng tôi đã quen với nó.”

Trước đây, khi cảm thấy cô đơn và không có ai bên cạnh, tôi thường tìm đến những người bạn. Nhưng dần dần, câu chuyện đau khổ của tôi trở nên nhạt nhẽo, không ai muốn lắng nghe nữa. Và sau đó, tôi chọn cách im lặng và ôm lấy sự cô đơn. Nghe có vẻ buồn, nhưng đó là quy luật của cuộc sống. Khi ta có bước chân vào thế giới người trưởng thành, ta không thể đòi hỏi cuộc sống dễ dàng với ta.

Trên thực tế, không ai thích cô đơn. Chẳng qua, mọi người lựa chọn cô đơn để tránh thất vọng. Nhưng giữa trở thành người trưởng thành, mỗi người có những mối lo riêng, những đam mê riêng. Không ai có thể luôn ở bên cạnh ta theo sát mãi được. Thời gian thật tàn nhẫn, nó đẩy xa các mối quan hệ của chúng ta, chỉ để lại vài người xung quanh. Nhưng đừng buồn, bạn bè không cần nhiều, chỉ cần chất lượng. Chúng ta có quá nhiều thứ để bận tâm. Vì vậy, đừng mãi nhìn vào cô đơn và để nó “héo mòn” từng ngày đi.

Trưởng thành như một bức tranh với màu sắc của “cô đơn”. Ta có thể khóc, buồn, đau đớn một mình… Chúng ta phải tìm niềm vui và động lực để tiến về phía trước, ngay cả khi niềm tin bị lung lay. Vì sao càng trưởng thành lại càng cô đơn? Bởi vì cuộc sống ngày càng khắc nghiệt hơn. Nếu ta sợ hãi và không dám đối mặt với cô đơn, ta sẽ chỉ nhận được sự buồn bã. Hãy vui lên, cô đơn không đáng sợ. Điều đáng sợ là ta không thể vượt qua nó.

By Hà Phương

Với kinh nghiệm trên 7 năm trong lĩnh vực làm đẹp mình tạo nên EzBeauty là website chia sẻ kiến thức và thông tin cho mọi người!